Thứ bảy, 18/07/09
Bỗng có một ngày thứ bảy giữa hè như hôm nay, mình thức dậy, cảm giác đầu tiên là trước mắt là cả một ngày chưa có lịch gì cụ thể, và thế là nằm lại ngủ nướng - làm một con mèo lười.
Quá 7 rưỡi mới bình minh. Hì. Nhà vắng. Tuyết Dim đến nhà Bác; Mei đi học; Dương đi chơi theo anh chị nó. Tự nhiên có những lúc trẻ con chúng rủ nhau đi vắng hết. Sao lại không phải là Offline Sơn Trà của LHS vào cuối tuần này cơ chứ! Còn nếu không thì lùi đi 1 tháng là 18/08 ngày cuới của Ba Mẹ - mình sẽ về TN, vậy có phải vui không.
Xem nào, nằm thêm 5 phút, nghĩ xem mình sẽ xử sự với ngày hôm nay thế nào nhỉ???
Dậy, ngó nghiêng qua - nhà khá gọn, thu xếp thêm chút xíu là ổn. Gọi tiệm gỗ hẹn lấy kệ sách đặt đóng. Họ hẹn đầu chiều đem tới.
Lại rảnh. Bấm cho bộ ba bia bọt của mình: Này, trưa nay qua nhà tao uống bia không? Th. ừ ngay giây đầu tiên: Ừ, đi, mày gọi anh Đ., Đ. có cá khói, bảo mang đến nhé, tao mua bia, 10 rưỡi tao đến.
Thế là xếp kín rồi. Đi chợ. Mua đồ ăn cho cả tuần. Mua thêm mấy con cua biển cho bữa bia buổi trưa.
Xẹt qua nhà Bác ở Lê Trọng Tấn. Th. gọi, "tao đợi ở cổng ĐH Thủy Lợi". 2 đứa về đến nhà đã thấy anh Đ. đợi sẵn dưới sân cười "Nhậu kệ sách mới hả?"
Cái cặp ba này khi cần là ới, đâu cứ lý do. Mà hay. Hễ gọi là tới. Kẻ xách bia người kiếm cá, bia bọt cho khỏi ngồi không, bởi đã ngồi là ngồi lâu. Rất thuộc.
Cá ngon khủng khiếp. Bia + cá là thứ quen thuộc thời sinh viên Nga, giờ thành món nhậu ruột của nhóm. Có 3 cái miệng mà nói, cười như ngô rang. - Sao này xưa mình chẳng bao giờ ăn được cá ngon thế này nhỉ? - Hay ngày ấy chưa có loại này? - Không phải, ngày đó tụi mình sinh viên nghèo, ăn cá loại nghèo, có khi có loại ngon thế này nhưng mình không biết ấy chứ.
1h trưa, thợ mang kệ sách đến. Khênh vác, lắp ráp, trả tiền. Ngắm nghía. Một cái tủ+kệ sách đặt ngăn giữa phòng khách rộng. Mọi người bảo: đẹp đấy chứ. Mình cũng thấy đẹp.
3h mới tan, mọi người về. Mình buồn ngủ rũ, không biết vì nói cười hay vì bia - có lẽ vì cả hai. Định đi nằm một chút, nhưng chưa xong việc không ngủ được. Dậy lau bụi cho kệ sách mới. Tối đi ngủ sớm vậy.
4h trẻ con về đủ cả Dim Mei Tuyết Dương. Chúng có vẻ thích kệ sách mới. Nào: mỗi bạn chọn riêng một ngăn kệ sách, Mỗi 2 chị-em chung một ngăn tủ. Sách/ truyện của ai nấy dọn ngăn nắp vào kệ. Tủ thì để túi, bóp, ví, đồ cá nhân. Mẹ sẽ nhắc nhở nếu ai để ngăn của mình bừa bộn đấy.
Chúng hào hứng sắp xếp. Chẳng biết sau thì sao, chứ hôm nay xếp sắp xong thấy gọn gàng đẹp lắm.
Đến giờ nấu cơm chiều. Trưa nay ăn không thành bữa rồi, chiều phải nấu đàng hoàng. Làm canh dưa nấu sườn Dim Mei thích. Chắc chắn sẽ ăn ngon.
Còn mình, thế là hết một ngày khá ồn ào. Tối chắc sẽ ngủ ngon. Chào thứ bẩy. Ngày mai chào chủ nhật. Chúc vui ! :)
Bỗng có một ngày thứ bảy giữa hè như hôm nay, mình thức dậy, cảm giác đầu tiên là trước mắt là cả một ngày chưa có lịch gì cụ thể, và thế là nằm lại ngủ nướng - làm một con mèo lười.
Quá 7 rưỡi mới bình minh. Hì. Nhà vắng. Tuyết Dim đến nhà Bác; Mei đi học; Dương đi chơi theo anh chị nó. Tự nhiên có những lúc trẻ con chúng rủ nhau đi vắng hết. Sao lại không phải là Offline Sơn Trà của LHS vào cuối tuần này cơ chứ! Còn nếu không thì lùi đi 1 tháng là 18/08 ngày cuới của Ba Mẹ - mình sẽ về TN, vậy có phải vui không.
Xem nào, nằm thêm 5 phút, nghĩ xem mình sẽ xử sự với ngày hôm nay thế nào nhỉ???
Dậy, ngó nghiêng qua - nhà khá gọn, thu xếp thêm chút xíu là ổn. Gọi tiệm gỗ hẹn lấy kệ sách đặt đóng. Họ hẹn đầu chiều đem tới.
Lại rảnh. Bấm cho bộ ba bia bọt của mình: Này, trưa nay qua nhà tao uống bia không? Th. ừ ngay giây đầu tiên: Ừ, đi, mày gọi anh Đ., Đ. có cá khói, bảo mang đến nhé, tao mua bia, 10 rưỡi tao đến.
Thế là xếp kín rồi. Đi chợ. Mua đồ ăn cho cả tuần. Mua thêm mấy con cua biển cho bữa bia buổi trưa.
Xẹt qua nhà Bác ở Lê Trọng Tấn. Th. gọi, "tao đợi ở cổng ĐH Thủy Lợi". 2 đứa về đến nhà đã thấy anh Đ. đợi sẵn dưới sân cười "Nhậu kệ sách mới hả?"
Cái cặp ba này khi cần là ới, đâu cứ lý do. Mà hay. Hễ gọi là tới. Kẻ xách bia người kiếm cá, bia bọt cho khỏi ngồi không, bởi đã ngồi là ngồi lâu. Rất thuộc.
Cá ngon khủng khiếp. Bia + cá là thứ quen thuộc thời sinh viên Nga, giờ thành món nhậu ruột của nhóm. Có 3 cái miệng mà nói, cười như ngô rang. - Sao này xưa mình chẳng bao giờ ăn được cá ngon thế này nhỉ? - Hay ngày ấy chưa có loại này? - Không phải, ngày đó tụi mình sinh viên nghèo, ăn cá loại nghèo, có khi có loại ngon thế này nhưng mình không biết ấy chứ.
1h trưa, thợ mang kệ sách đến. Khênh vác, lắp ráp, trả tiền. Ngắm nghía. Một cái tủ+kệ sách đặt ngăn giữa phòng khách rộng. Mọi người bảo: đẹp đấy chứ. Mình cũng thấy đẹp.
3h mới tan, mọi người về. Mình buồn ngủ rũ, không biết vì nói cười hay vì bia - có lẽ vì cả hai. Định đi nằm một chút, nhưng chưa xong việc không ngủ được. Dậy lau bụi cho kệ sách mới. Tối đi ngủ sớm vậy.
4h trẻ con về đủ cả Dim Mei Tuyết Dương. Chúng có vẻ thích kệ sách mới. Nào: mỗi bạn chọn riêng một ngăn kệ sách, Mỗi 2 chị-em chung một ngăn tủ. Sách/ truyện của ai nấy dọn ngăn nắp vào kệ. Tủ thì để túi, bóp, ví, đồ cá nhân. Mẹ sẽ nhắc nhở nếu ai để ngăn của mình bừa bộn đấy.
Chúng hào hứng sắp xếp. Chẳng biết sau thì sao, chứ hôm nay xếp sắp xong thấy gọn gàng đẹp lắm.
Đến giờ nấu cơm chiều. Trưa nay ăn không thành bữa rồi, chiều phải nấu đàng hoàng. Làm canh dưa nấu sườn Dim Mei thích. Chắc chắn sẽ ăn ngon.
Còn mình, thế là hết một ngày khá ồn ào. Tối chắc sẽ ngủ ngon. Chào thứ bẩy. Ngày mai chào chủ nhật. Chúc vui ! :)
No comments:
Post a Comment
Nào mình cùng chia sẻ cảm nhận...