December 02, 2011

Hà Nội vào đông

Hà Nội rét ngọt. Bữa rét ngọt đầu tiên từ đầu đông tới giờ. Trời đẹp, vẫn có một chút nắng rớt, mà rét thấu. Bất chợt co ro. Chợt muốn viết chút để chào mùa đông.
Hà Nội có mùa đông, cái mùa, nói sao nhỉ, cái mùa mà phương Nam kia kìa không có :)

Cứ mỗi chuyển mùa thường làm người ta bâng khuâng.

Làm phép so sánh hình dung vẽ chân dung nhé: Đặt bên cạnh Mùa Xuân tươi trẻ - Mùa Đông mang vẻ trầm mặc, bên Mùa Hè cởi mở thì Mùa Đông lặng thầm, bên Mùa Thu lãng mạn thì Mùa Đông sâu lắng.

Mùa đông lạnh làm người ta bỏ tung tăng hướng lại những giá trị 'gần' hơn. Ví như người ta thích về nhà hơn ra đường, mà nếu có ra thì thích ngồi cà phê ấm áp với nhóm nhỏ thật thân hơn là những bữa tiệc rôm rả rộn ràng nhiều màu sắc nhiều âm thanh.

Chỉ có điều... mùa đông cũng làm cho những kẻ độc thân cảm thấy rõ hơn cái sự độc thân của mình. Nhưng không sao, trong những chất muối gia vị cho cuộc sống, 'thiếu thiếu một chút' cũng là một thứ gia vị để nhấm nháp. Mùa đông cuộc sống đậm đà hơn là vậy...

*** Entry cùng hệ:
- LẠNH (1)
- LẠNH (2)

20 comments:

  1. Em rất sợ cái lạnh buốt của mùa Đông. Nhưng đọc bài của chị xong thì thấy mùa Đông sao nhẹ nhàng và đáng yêu đến thế.

    ReplyDelete
  2. "Nhưng không sao, trong những chất muối gia vị cho cuộc sống, 'thiếu thiếu một chút' cũng là một thứ gia vị để nhấm nháp. Mùa đông cuộc sống đậm đà hơn là vậy..."
    ---
    Ấm áp và rắn rỏi quá. Rất hay bạn ạ!
    Chúc bạn luôn sức khỏe và nhiều niềm vui nhé!

    ReplyDelete
  3. Lana vẽ chân dung của mùa Đông đẹp. :)

    ReplyDelete
  4. Mùa Đông đến với nụ cười rét ngọt,
    Nắng rớt vàng như níu bước Mùa Thu.

    ReplyDelete
  5. Rét mà cảm nhận bằng vị ngọt là không cô đơn đâu Lana ơi.

    ReplyDelete
  6. Lana làm nhớ đến lời bài Nỗi Nhớ Mùa Đông:

    Làm sao về được mùa đông
    Dòng sông đôi bờ cát trắng
    Làm sao về được mùa đông
    Mùa thu cây cầu đã gãy
    Thôi đành ru lòng mình vậy
    Vờ như mùa đông đã về


    Entry viết về mùa đông đậm đà quá.

    ReplyDelete
  7. Thích mùa Đông Hà Nội, các cô gái má hồng và ăn mặc rất đẹp.

    ReplyDelete
  8. @Kiencon: Thật ra là chị cũng rất sợ lạnh, hihi.
    Nhưng mà chị vẫn thấy mùa đông có những cái rất hay của nó. Thật. Mâu thuẫn nhỉ?

    ReplyDelete
  9. @Thanhvd: Cảm ơn bạn.
    Vừa ghé blog bạn, NO-U dạo này có đang nhiều việc để đọc để quan tâm nhỉ, về Lưỡi Bò í.

    ReplyDelete
  10. @Gác: Mới đọc cái Time bên nhà Gác, vẽ chân dung Mùa Đông cho thời gian chậm lại chút í mà :)

    ReplyDelete
  11. @HAT: Bạn mình thi sĩ thật. Hai câu thơ rất rất là nhà thơ. Tiếc là tớ chỉ biết đọc không biết bình thơ cho hay.

    ReplyDelete
  12. @Trăng Quê: Đúng vậy Trăng, nên Lana không dùng tới từ 'cô đơn' nào trong entry (wink).

    ReplyDelete
  13. @DT: Lana cũng thích nghe bài đó lắm nha "dường như ai đi ngang cửa, gió mùa đông bắc se lòng..."

    ReplyDelete
  14. @Đỗ: Ừa lữ khách tới thì thích ngắm má hồng mùa đông, thật ra là vì lạnh lắm lắm má mới ửng hồng đới pác :))

    ReplyDelete
  15. Tôi thích cái mùa Đông xưa ở thôn quê.Chiều Đông,khói lam tỏa nhè nhẹ trên mái bếp của từng nhà,hương mùa Đông ngai ngái của rơm rạ khi đốt để ủ ấm cho cánh đồng.Mùi thơm của thóc Nếp rang của những cô gái xuân thì má trắng,môi hồng khăn mỏ quạ rang dành cho buổi hẹn hò.
    Hoài cổ một chút.

    ReplyDelete
  16. SG trưa nay thật là mát

    không lạnh như ngoải, nhưng thiếu thiếu thì vẫn nha

    giờ em mới hiểu tại sao có từ "phúc đáp"

    đó là phải xa xa, thiếu thiếu cơ...rồi mới hạnh "phúc" khi có lời "đáp" từ phương xa keke

    ReplyDelete
  17. @AK7: Mùa Đông xưa ở thôn quê của AK7 hiện lên sương khói như thơ ấy.
    Cái này, 'hoài cổ' mà là với tâm trạng của anh trai làng đang yêu à nha :)

    ReplyDelete
  18. @Guy: Biết là một số từ trong cái ẻn này sẽ 'đụng chạm' một số người, hihi.

    ReplyDelete

Nào mình cùng chia sẻ cảm nhận...