December 24, 2012

Vớt

Bây giờ lâu lâu mới gom được một entry về em Mei, gọi là vớt, vì em lớn lẹ, không như trước ngày nào cũng có đủ để viết dư một entry dài.

1. Noel 
Có lịch công chuyện về Nam Định, nhân thể ghé xứ Đạo coi người dân trang hoàng nhà thờ đón Noel. Có các cô/ chị Mei quen nên rủ Mei "Thứ 7 Mei đi với mẹ không, để biết Nhà Thờ, máng cỏ, Noel. Mẹ muốn rủ hai chị em nhưng chị Dim đang dịp thi học kỳ".
Mei, theo đúng tuổi của mình, thờ ơ "thôi Mei ngại đi, mẹ đi đi, Mei ở nhà".

Tối thứ 6, Mẹ leo giường đọc mạng, 20h30 Mei vào nhắc "Mẹ đi ngủ sớm đi mai mẹ còn đi đỡ mệt".
Mẹ (làm bộ) "Ờ Mei ở nhà để mẹ đi mình, người ta nói "mai mẹ còn đi" nghe lạnh lùng thế, hị hị". Nàng nở nụ cười rất vẻ lỗi lỗi.
Khoảng 30 phút sau Mei vào đứng cạnh giường: "Mai Mei đi với mẹ!".
Oái, (thực tình là làm bộ vậy chứ ko định kèo Mei vì Mei 'đau bụng con gái'): "Nhưng Mei đang mệt...".
- "Không sao ạ, tại thấy mẹ muốn Mei đi cùng".
- "Là mẹ đùa kèo vậy, Mei ở nhà cũng được, mẹ lo Mei mệt...".
- "Mei đi được" (nàng chốt đấy)


2. Họp phụ huynh
Cô giáo gởi giấy Chủ nhật 23/12 lớp Mei họp phụ huynh học sinh. Mei đem về nhắc mẹ từ thứ 5 "lần này mẹ nhớ đi họp đủ cho Mei nhé".
Thứ 6 Mei nhắc chuyện họp. Thứ 7 Mei lại nhắc.
Mới hiểu ra đây gần như một sự kiện là vì đây là lần đầu tiên Mei được mẹ đi họp trọn một buổi họp phụ huynh. Từ ngày Mei đi học, hai chị em luôn học cùng một trường. Họp phụ huynh chung buổi mẹ luôn phải chạy xô hai lớp, qua lớp chị ngồi một chút rồi qua lớp em rồi quay lại lớp chị. Mà, lớp chị lớn hơn, nhiều trò nghịch ngợm hơn, mẹ lại trong Ban Phụ huynh lớp chị, nên lần họp nào Mei cũng tị Mẹ họp lớp chị nhiều hơn. Kể thực đúng là vậy. Lớp em, mẹ biết đến chỉ nghe cô khen. Em thuần, trầm, chăm chỉ, mẹ yên tâm nên 'bớt quota' thời gian dành cho lớp của chị nơi các cô bác phụ huynh cần mẹ hơn.
Năm nay chị Dim lên cấp 3. Khác trường, lệch lịch, nên lần này một mình Mei lãnh trọn mẹ đi họp. Em coi như một sự kiện.
Đêm thứ 6, chợt tỉnh khoảng 3h sáng, Mei quay qua mẹ nhắc nửa tình nửa ngủ "Mẹ nhớ mai đi họp phụ huynh cho Mei 8h nhé".
Ôm Mei vào lòng. "Ừ, mẹ nhớ rồi. Mai mẹ cho Mei đi cùng".

3. Cái giường
Cái giường tầng của hai chị em sau mấy năm tầng trên bị võng. Thật ra tầng trên là giường Mei nhưng Mei trường kỳ ngủ với mẹ, giường Mei chị Tuyết nằm.
Mấy phụ nữ lạch cạch tháo bỏ ngăn trên thả dát xuống đất, đặt cạnh giường Dim. Vẫn chị Tuyết chiếm lĩnh nó. Chả thay đổi gì nhiều.
Trừ việc Mei nhân đó kết luận dõng dạc trong bữa ăn: "Coi như giường Mei hỏng. Cuối cùng thì Mei ngủ với mẹ không thời hạn".
(Ơ hơ, vậy ra nếu không có sự kiện hỏng giường trong đầu nàng vẫn chập chờn 'có thời hạn'? hì hì)

*** Entry liên quan:
- MEI (4)

8 comments:

  1. lại mở hàng :)

    noel thật ấm áp vui vẻ nhé nhà chị
    ---
    lần chúc xmas này được lần 3 chưa nhỉ?

    --
    à trông bé Mei có hậu quá chị à, dùng từ thuần, lành đúng là chuẩn kêu luôn :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Thanks .g.u.y, Chúc mùa Xmas vui vẻ ấm áp nha (lần mấy thì mấy nha :D)
      Bạn Mei năm nào cũng có dịp vô SG đó 'chú' guy :)

      Delete
  2. Đọc mà thấy ấm lòng, chuyện gia đình sao mà dể thương lạ. Trách sao mẹ Thoa vá Hùng vẫn thèm con gái. Chúc cả nhà giáng sinh ấm áp, hạnh phúc.

    ReplyDelete
    Replies
    1. @Hùng Thoa: Chờ ngày đẹp trời nào đó Lana gởi bạn Mei tới nhà dì chú Hùng Thoa chơi 2 tháng cho đã nỗi thèm con gái nha :)

      Delete
  3. Những thủ thỉ dễ thương. Merry Xmas chị :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. @Titi: Noel này nàng diện váy đầm gì bốt đi nha :)

      Delete
  4. Merry Christmas :)

    Y chang cảm giác của em khi cố vớt các bạn í đi cùng dự lễ với phòng của mẹ, đến phần trình diễn gia đình model nhất mùa Noel thì chỉ còn mỗi mình mẹ các bạn í thôi chị à :((

    ReplyDelete
    Replies
    1. @MMM: Vớt tất cả những cơ hội có gì để vớt MMM nha, giờ là thưa đi nhanh lắm..

      Delete

Nào mình cùng chia sẻ cảm nhận...