Cái ẻn này ban đầu lại định đặt tựa là "Đời rất dở" nhưng bạn Titi ý kiến 'không giống chị' rồi nên đổi qua "đời vẫn tươi" :)
Từ chiều qua xóm nhà mình cúp nước. Đúng thật là lúc thừa không biết quý. Lúc cúp nước mới thấy thật là khốn khổ, nước đúng thật là thứ thiết yếu nhất chỉ sau không khí. Kể cả nhịn ăn còn được chứ mà cúp nước thì nhiều thứ phải nhịn nói thật là không dám kể ra ở đây.
Thế là cả đêm mình thức ngủ với cái máy bơm nước. Lại khổ vì tiện nghi: xưa nhà cũ rích thì cái công tắc bật máy bơm nước ở ngay sát cửa tầng 2 có phòng ngủ. Giờ công nghệ cao, Bồn nước mới được gắn phao bật tắt tự động cho máy bơm. Cái công tắc phòng khi thì ở tận hầm dưới trệt. Phải bữa cúp nước mà để tự động thì cạn nước là máy cứ bơm khan tới cháy thì thôi. Thế là trực nước về như chờ mẹ về chợ bật tắt máy bơm bằng tay, lục đục cả đêm. Sáng ra lờ đờ :((
Chấm thi nguyên ngày. Cả đội chấm bị 'giam' trong phòng họp tầng trệt có máy lạnh có nước có người phục vụ có người giám sát. Giữa buổi một đồng chí ở Ban tổ chức thi qua hỏi thăm "có gặp vấn đề gì không?" trả lời "Chưa. Nhưng nếu được ý kiến thì mình chỉ xin đề nghị từ sang năm thi tiếng Anh chuyên ngành cho phép các bạn í mang theo từ điển và yêu cầu bỏ Iphone đi chứ thú thật mình ngán phải chấm cái anh Google Dịch lắm rồi" :D Ai lại ATC clearance (Air Traffic Control clearance / Huấn lệnh kiểm soát không lưu) mà bạn gú gờ lại xúi các đồng nghiệp của tui dịch là "giải phóng mặt bằng ATC". Đồng nghiệp tui làm kiểm soát không lưu chứ có buôn dự án BĐS đâu hở giời.
Nói vậy chứ không thể phủ nhận có nhiều bài làm rất tốt, tự làm và rất ư là tư duy. Rất yêu (thật ra có cả những thí sinh già, nhưng kệ, mình cứ nói "rất yêu", hihi)
Tia sáng đầu tiên trong ngày khi vô blog của bạn Lừng (lvu) - bạn đang ở Hà Nội và có thể sẽ off cà phê chung với bloggers HN. Bạn í bảo dựa theo nỗi nhớ khi bạn í ở bên kia và ở VN thì biết đâu là home (nhà) đâu là quê hương. Mình cũng đã có những năm tháng có hai từ này. Đúng là hai từ đó đều làm ta nhớ.
Chiều về hai bạn Dim Mei khoe 2 cuốn truyện tự mua bằng tiền tiết kiệm - 2 cuốn truyện cho tuổi học sinh nội dung nhẹ nhàng và không phải truyện tranh. Rồi Dim khoe điểm 9 viết văn lần đầu có được cho mẹ đọc. Thật thì điểm 9 có vẻ hơi nương, nhưng niềm vui + nhớ mẹ bảo tăng đọc sách mới giỏi văn + việc mua truyện hôm nay hẳn liên quan ít nhiều. Cái nấp sau tất cả những điều này là tia sáng thứ hai, hơn cả điểm 10 cho mẹ.
Không phải "vẫn", mà đời thật đáng yêu.
Từ chiều qua xóm nhà mình cúp nước. Đúng thật là lúc thừa không biết quý. Lúc cúp nước mới thấy thật là khốn khổ, nước đúng thật là thứ thiết yếu nhất chỉ sau không khí. Kể cả nhịn ăn còn được chứ mà cúp nước thì nhiều thứ phải nhịn nói thật là không dám kể ra ở đây.
Thế là cả đêm mình thức ngủ với cái máy bơm nước. Lại khổ vì tiện nghi: xưa nhà cũ rích thì cái công tắc bật máy bơm nước ở ngay sát cửa tầng 2 có phòng ngủ. Giờ công nghệ cao, Bồn nước mới được gắn phao bật tắt tự động cho máy bơm. Cái công tắc phòng khi thì ở tận hầm dưới trệt. Phải bữa cúp nước mà để tự động thì cạn nước là máy cứ bơm khan tới cháy thì thôi. Thế là trực nước về như chờ mẹ về chợ bật tắt máy bơm bằng tay, lục đục cả đêm. Sáng ra lờ đờ :((
Chấm thi nguyên ngày. Cả đội chấm bị 'giam' trong phòng họp tầng trệt có máy lạnh có nước có người phục vụ có người giám sát. Giữa buổi một đồng chí ở Ban tổ chức thi qua hỏi thăm "có gặp vấn đề gì không?" trả lời "Chưa. Nhưng nếu được ý kiến thì mình chỉ xin đề nghị từ sang năm thi tiếng Anh chuyên ngành cho phép các bạn í mang theo từ điển và yêu cầu bỏ Iphone đi chứ thú thật mình ngán phải chấm cái anh Google Dịch lắm rồi" :D Ai lại ATC clearance (Air Traffic Control clearance / Huấn lệnh kiểm soát không lưu) mà bạn gú gờ lại xúi các đồng nghiệp của tui dịch là "giải phóng mặt bằng ATC". Đồng nghiệp tui làm kiểm soát không lưu chứ có buôn dự án BĐS đâu hở giời.
Nói vậy chứ không thể phủ nhận có nhiều bài làm rất tốt, tự làm và rất ư là tư duy. Rất yêu (thật ra có cả những thí sinh già, nhưng kệ, mình cứ nói "rất yêu", hihi)
Tia sáng đầu tiên trong ngày khi vô blog của bạn Lừng (lvu) - bạn đang ở Hà Nội và có thể sẽ off cà phê chung với bloggers HN. Bạn í bảo dựa theo nỗi nhớ khi bạn í ở bên kia và ở VN thì biết đâu là home (nhà) đâu là quê hương. Mình cũng đã có những năm tháng có hai từ này. Đúng là hai từ đó đều làm ta nhớ.
Chiều về hai bạn Dim Mei khoe 2 cuốn truyện tự mua bằng tiền tiết kiệm - 2 cuốn truyện cho tuổi học sinh nội dung nhẹ nhàng và không phải truyện tranh. Rồi Dim khoe điểm 9 viết văn lần đầu có được cho mẹ đọc. Thật thì điểm 9 có vẻ hơi nương, nhưng niềm vui + nhớ mẹ bảo tăng đọc sách mới giỏi văn + việc mua truyện hôm nay hẳn liên quan ít nhiều. Cái nấp sau tất cả những điều này là tia sáng thứ hai, hơn cả điểm 10 cho mẹ.
Không phải "vẫn", mà đời thật đáng yêu.
Riêng với Lu, quê Việt là mẹ và quê Mỹ là cha. Mẹ sinh ra Lu và cha nuôi dưỡng cho Lu tất cả những gì Lu muốn. Bởi thế, Lu thích đứng giữa, vì Lu muốn ở đâu trên trái đất này cũng đều là quê hương ;))
ReplyDeleteChị Lana gặp bạn Lừng chụp nhiều ảnh nhé! :)
ReplyDeleteĐã nhắn Lừng mua giúp cuốn STĐMM, nay nhờ Lana (nếu gặp) nhắc lại giùm kẻo bạn ấy lại bảo là lười nhớ. Hihi..
ReplyDeletemỗi lần xài Google dịch, em cười tủm tỉm hoài, phải chịu khó tra thêm trên mấy bạn Vdict, Tratu nữa mới gọi là yên tâm :))
ReplyDeleteBạn kêu thợ điện làm thêm cho cái rờ le ở máy bơm dưới đất, bơm sẽ tự động tắt khi không có nước.
ReplyDelete@LU: Ừa, mình ghi ơn mỗi sự nâng bước trên mỗi bước đường mình đã qua há LU. Có một chốn gắn bó đã là HP, thêm một nơi thân thiết là mình giàu thêm một chút, LU nghĩ vậy không?
ReplyDelete@HY: Trời không hiểu sao còm bên nhà Lừng bị mất tiêu. Đang chờ xem lịch của Lừng sao đây HY à.
ReplyDelete@Gác: Rồi, gặp Lừng Lana sẽ nhắn liền. Hứa.
ReplyDelete@Xuân: Ừa đúng vậy. Cấu trúc câu đơn giản và từ thông dụng thì google dịch khá có ích để tham khảo. Nhưng người sử dụng google dịch phải biết 'điều chỉnh', nhất là khi dùng từ chuyên ngành.
ReplyDeleteNếu không thì đọc rất ngô nghê. chỉ có giá trị giải trí, hihi.
@Đỗ: Ồ cái còm của anh pác thật hữu ích. Lana không hề biết vụ rờ le này. Nhất định Lana sẽ kêu thợ điện làm.
ReplyDeleteLâu lâu mới mất nước. Nhưng một đêm vậy là đủ lờ phờ rồi pác ạ, huhu.
Em ơi, thế này nhé! Máy nước thế là em mới làm tự động có một đầu. Đấy là đầy nước thì nó tự ngắt không bơm nữa. Giờ em làm tự động đầu nữa. Nghĩa là nếu bể cạn nước là nó cũng tự ngắt không bơm nữa đâu. Khi còn ở nhà cũ, do anh tự xây ấy, anh đã dùng kiểu ấy rồi mà. Làm đi chứ không là khổ lắm đấy em ạ!
ReplyDeleteHỏi thợ nước xịn là biết ngay cái rơ-le tự động ấy mua ở đâu? Dễ lắm!
Vào đọc một lượt mấy bài thấy hay hay ngộ ngộ. Tay này viết mộc mạc là người thật lắm đây. Mỗi tội cái ảnh chiếc giầy nom phát khiếp. Xúc phạm đôi chân quá. Khekhe....
ReplyDelete@a Thụy: Vâng em nghe rồi ạ. Cái còm của anh và anh pác Đỗ chỉ cho em rồi. Em sẽ gọi thợ điện nước trước khi nước lại bị cúp lần sau. Thanks hai anh nhiều lắm.
ReplyDeleteKhoai: Blogspot hắn không có nút thích (like) chứ không thì Lana sẽ bấm like mấy lần cái còm của Khoai.
ReplyDeleteNhà văn đọc văn mà luận hẳn là đúng, nghĩa là Lana viết mộc mạc và thật - nghe hương đồng gió nội, hihi. Giá gặp pác Khoai sớm có khi được làm một nhân vật nhóm thiện trong "Gió làng Kình" rồi :D
Còn đôi giày, đứa cháu em nó bảo đi giày này càng thấy chân cô đẹp đấy ạ :D