September 14, 2010

Nếu rất rất muốn thì sẽ làm được (1)

Bữa nay vào bếp thấy tay cầm của cái chảo nó ngủng ngoẳng chỉ còn chút xíu nữa là rụng 'chảo ơi ở lại tay đi nhé'. Nó mà rụng thì cái chảo còn tốt phải bỏ đi, lãng phí một mớ chứ chẳng chơi. Nhìn nhìn soi soi thấy hắn có con ốc vít sâu phía dưới tay cầm. Thế là xe máy, chạy ra hàng đồ điện, hỏi hỏi xem xem mua một cái tuốc-nơ-vít (không hề nhầm nhé, loại 4 cạnh ấy). Về, tra tra vặn vặn. Vặn hết cỡ vẫn lỏng lèo, thì ra phần đế nhựa bị lửa nóng làm cho cái lỗ vặn ốc bị ngoác ra. À đây mới là nguyên nhân. Lại đi mua. Châm vào một lớp keo Con Voi, lại thêm chút keo dán sắt. Khuyến mãi thêm một mảng da tay. Thế là chắc. Vừa cất mớ đồ về chỗ vừa khoái chí nhớ lại những câu được nghe từ vài sư phụ "Cái gì rất rất muốn làm thì sẽ làm được" và "hãy nói mình sẽ làm được điều này thay cho không, mình không thể làm được".

Lộ bài: lan man chuyện con ốc thật ra là để nhắc mình đang có vài việc cần rất rất cố gắng.:)

16 comments:

  1. Dear chị,

    Keo con voi là hoá chất khá độc pha với bột thủy tinh (cũng không tốt lành gì) cho nên rất hạn chế khi sử dụng với những vật dụng liên quan đến thực phẩm nhé chị. Bên cạnh đó, keo có đặc tính khô giòn cho nên khi sử dụng ở nhiệt độ cao sẽ dễ cứng lại và gãy vỡ, những mảnh vỡ đó khi bong ra trộn vào thức ăn thì thực là không tốt.

    Thay vào đó, chị dừng dùng ốc mà dùng bu-lông nhôm (gồm 2 phần, 1 phần dài như con ốc, một phần có lỗ tròn để bắt vào, dùng như ốc nhưng bền và không cần keo.

    Sau đó nhớ tráng qua chỗ nối bằng nước sôi rồi rửa lại bằng nước rửa chén bình thường nhé chị :)

    -Land-

    ReplyDelete
  2. @Land: Ôi Land, cảm ơn comment rất dễ thương của em. Ừa chị quên mất chuyện hóa chất của keo CV, nhưng chỗ nối đó không đụng vô đến lòng chảo Land à.
    'bài' bu-lông nhôm của em chị sẽ để dành chắc sẽ có ngày đẹp trời để thử tay nghề :)

    Tối nay chị rảnh sẽ chạy qua em vụ 'vừa được xài đồ hiệu vừa góp phần giúp bạn Quý'. Chị mới đọc được tin sức khỏe bạn ấy có dấu hiệu tốt hơn, đúng không Land?

    ReplyDelete
  3. Thiệt tình. Bạn phải loay hoay với những việc nhỏ của phái nam. Nếu có bác hàng xóm tốt bụng nhờ họ, tay chân phái nam mạnh hơn. Còn nếu không bạn ráng một chút, chắc chắn rồi sẽ làm được và sẽ quen. Bạn cố gắng nhé.

    ReplyDelete
  4. Chị ơi, em không bằng chị ròi. Em mà như vậy là phải đưa thợ sửa hoặc lấy cái khác dùng... vì em dốt tất cả những thứ thuộc về sửa chữa :-(

    ReplyDelete
  5. Quá giỏi! Đành rằng đó là việc của đàn ông thì đúng hơn. Nhưng phụ nữ làm được việc đó cũng là bài học cho rất nhiều đàn ông chứ!

    ReplyDelete
  6. Sửa được như thế là xuất sắc rồi.

    ReplyDelete
  7. mình sẽ năng tự sửa chữa nồi niêu xoong chảo kể từ bây giờ để được anh Cường, anh Thụy khen.

    ReplyDelete
  8. cố gắng làm sẽ làm được, hoan hô Lana, làm gương cho 2 bé chuyện này luôn rất có ích khi con sống tự lập đó!

    ReplyDelete
  9. @Đỗ: Bác à, chuyện con ốc nếu không làm được thì đi mua chảo mới. Lana cũng hay bị ý nghĩ 'việc này của đàn ông, mình không làm được' nên đôi khi ráng thay đổi. Vặn xong con ốc thấy sướng sướng :)

    ReplyDelete
  10. @Titi: Thường là chị cũng bó tay, bỏ đi mua mới đấy. Hôm qua đột xuất í mà :)

    ReplyDelete
  11. @TĐM, VMC: Thật là ngày đẹp trời được hai cái comments này của hai đại K. Mai sửa cái gì đó tiếp :)

    ReplyDelete
  12. @Ẩn danh: Cứ sửa đi chứ. Nếu không được khen thì cũng được tự sướng. Hay phết.

    ReplyDelete
  13. @BeBo: Comment của BeBo đúng là cái tâm người mẹ, việc gì cũng để ý coi tác động đến con thế nào.
    Cảm ơn BeBo nhiều. Mến.

    ReplyDelete
  14. Chị ơi, nếu rất rất muốn thì sẽ làm được, nếu rất rất muốn không làm thì sẽ không làm được. :))

    Hình như gần cuối tháng rồi thì phải ?

    ReplyDelete
  15. Ừa sắp cuối tháng rồi thì phải.

    ReplyDelete
  16. ừa ha, gần cuối tháng roài ha,sắp được dzìa với Mẹ roài :D.

    Chuyện này chị giỏi, rất đáng khen,nhưng mà em ..làm hoài, nên em thấy phình phường, hè hè

    (giận lắm nha, em post 5 lần mới được cái còm này á, hic)

    ReplyDelete

Nào mình cùng chia sẻ cảm nhận...