Tuổi dậy thì là giai đoạn nhiều biến đổi, cái này ai cũng biết. Mà giống như thời tiết ấy, biến đổi nhiều là lúc 'bệnh' dễ tấn công, thiếu sức đề kháng là mắc thôi. Mắc thì ôi mệt lắm :((
(Hình: cóp từ internet)
'Bệnh' vốn là khách quan, khó mà tránh. Có 2 việc ta có thể làm là tăng cường 'sức đề kháng' cho teen và để ý thường xuyên lỡ teen mắc 'bệnh' còn kịp cùng teen điều chỉnh (chữa) sớm.
Sức đề kháng phần do bản thân sẵn có, phần nhờ cậy vào 'vắc xin'. Riêng 'vắc xin tuổi dậy thì' phải chích dần từ khi các bạn ấy còn chưa biết teen là gì thì mới có tác dụng cơ.
Tớ thú thật là sợ 'bệnh teen' nên cũng cố gắng lắm, lựa lúc bạn teen nhà tớ vô tư sơ hở ít cảnh giác là chích dần một số loại. Cụ thể là vắc xin chống nghiện games, vắc xin chống 'ăn mặc ấn tượng', vắc xin về xử lý cơn cáu kỉnh, vắc xin đối phó quấy rối tình dục... nhưng nói thật, cố gì thì cố, các bậc bố mẹ chúng mình khó mà vụt cái thành chuyên gia khi chưa trải qua thực nghiệm, nên quên vắc xin này thiếu vắc xin kia là chuyện dễ xảy ra (thực tế là chính tớ cũng vẫn đang phấp phỏng lo không biết teen nhà tớ còn thiếu vắc xin gì đây). Ví như tớ lỡ quên vắc xin chống 'phản ứng không thân thiện với cha mẹ', thế là có đợt teen nhà tớ bị virut đó tấn công khiến tớ choáng mất mấy tháng mới tìm được cách giúp bạn ấy hồi phục. Hú vía.
Tiện đây tớ xin kể lại một ví dụ vắc xin nhà tớ (tạm thời tớ chịu chưa biết gọi tên vắc xin này là gì).
Khi đó là hè năm ngoái, Dim sắp lên lớp 7, chuẩn bị dậy thì. Dấu hiệu là nàng đang cao nhanh vùn vụt, chiều cao tăng theo tuần chứ không phải theo tháng hay năm (những cái vạch trên tường mẹ đo chiều cao Dim Mei mỗi tháng dạo đó cứ như lò xo kéo hết cỡ ấy). Mẹ đã nói dần về 'chuyện của phụ nữ' và chuẩn bị cho Dim đón nó.
Sớm đó cả nhà vừa thức, Dim ôm bụng than đau. Em Mei (thuộc bài) méc mẹ "Mẹ ơi có khi chị Dim 'bị' phụ nữ đấy". Với chai dầu nóng vô giường thoa cho Dim. Thế nào lúc đó cả chị Tuyết và em Mei cũng ngồi chung trên giường, tiện quá để 'chuyện trò tập thể'. Mẹ bảo: - Hôm nay thì chắc chưa, chắc chỉ là Dim bị lạnh bụng sáng sớm, nhưng cũng sắp thôi. Không biết ở lớp Dim nhiều bạn 'bị' chưa nhỉ?
- Có vài bạn thôi ạ.
- Các bạn trai thì không phức tạp như các bạn nữ, nhưng mà cũng dậy thì đấy. Tuổi này có những bạn trai tự nhiên đổi giọng ồm ồm, hoặc mất giọng, buồn cười lắm. Mẹ nhớ Bác S. lớp trưởng lớp mẹ ngày xưa, có đợt bác ấy đang đứng hô cả lớp giữa chừng bỗng nhiên giọng bác ấy chuyển sang the thé, thế này này... (mẹ é mấy ví dụ, Dim Mei Tuyết cười rung) bọn mẹ buồn cười quá cứ bụm miệng cười hihi.
- hí hí hí lớp con cũng có bạn như thế.
- Ừa, gọi là dậy thì. Tuổi này các bạn bắt đầu có những cảm xúc giới tính đấy. Ví dụ như các bạn nữ bỗng nhiên để ý phân chia hơn, cảm tình với vài bạn nam trong lớp trong khi số còn lại 'chẳng gây ấn tượng gì'. Ngược lại các bạn nam cũng thế, bỗng thấy mến mến một hay vài bạn nữ. Chuyện ấy là rất bình thường, tự nhiên, do hóc môn trong người mình thay đổi ấy mà.
Cả hội có vẻ lắng nghe. Mẹ quay qua chị Tuyết: - Thế lớp chị Tuyết hồi lớp 6 lớp 7 có bạn nào thích bạn nào chưa? Chị Tuyết cười ngượng nghịu: - Có, lớp cháu cũng có một đôi, kiểu thích thích thôi, nhưng bị chế quá thế là đứa con gái nó thôi.
(Giải pháp tung hỏa mù, tránh bị phát hiện âm mưu 'giáo huấn' :))
- Ừ ngày xưa hay trêu. Lớp cô ngày xưa có bác H` thích cô Hg ngồi cạnh cô, bác í viết một cái thư dài 4 trang giấy kẹp trong quyển vở đưa cho cô Hg, thế nào bị bọn cô phát hiện ra, cả hội đọc chung rồi nhấm nháy trêu đến nỗi giờ ra chơi bác H` ra hành lang khóc nhè :))
Mei sướng cười í hí hí. Chị Tuyết mủm mỉm. Dim nằm im.
- Thật ra cảm xúc khác giới tuổi dậy thì ai cũng có, nó không hề xấu. Có điều các bạn cần phải hiểu đó chỉ là xúc cảm tự nhiên ở tuổi đi học, chứ đừng 'phim Hàn Quốc', bay bổng quá, mường tượng ra chuyện yêu đương khi các bạn chưa thật sự thành người lớn, hiểu và biết về bản thân, về mục đích hướng đi cho mình, rồi đắm đuối quá mức, xao lãng việc học. Thường thì ở tuổi ấy các bạn trai khó (và ít) giấu cảm tình khác giới hơn, với lại, bản năng của đàn ông là chinh phục nữa, nên các bạn ấy cũng (phần nào) ít kìm chế hơn. Thế nên vấn đề là các bạn nữ mà 'bị' để ý, 'được' quý... cần phải tỉnh táo, làm người 'giữ cương' các bạn trai, để là bạn bè trong sáng thì sau này các con mới có những tình bạn đẹp.
Dim nãy giờ nằm yên nghe, tới đây hơi nhỏm cái đầu dậy, phán từ tốn: "Công nhận mẹ đổi đề tài nhanh thế. Mới đầu là chuyện đau bụng, thế mà mấy phút sau mẹ đã đổi sang đề tài này rồi".
Trời ạ, bị bắt bài, mẹ choáng (hí hí), tẽn tò mất mấy giây :))
Cuối cùng chỉ còn cách lật ngửa bài: - Ừ thì phải nói mà. Những chuyện này các con rồi chắc chắn sẽ gặp nên mẹ cứ muốn nói trước để các con biết dần. Khi gặp chuyện các con đỡ lúng túng. Thế thôi mà.
Mà gượng tí thế thôi, nhưng trong bụng thì khoái chí 'tớ đã thành công. Chẳng gì thì cậu cũng đã nằm nghe hết. 'Nó' đã chui lọt vô tai cậu. Mục đích của tớ chỉ cần có thế', hihi.
*** Entry liên quan:
- DÙNG VŨ KHÍ NÀO
- GIA VỊ
- DIM
- BỐI RỐI
- NÓI CÙNG CON
(Hình: cóp từ internet)
'Bệnh' vốn là khách quan, khó mà tránh. Có 2 việc ta có thể làm là tăng cường 'sức đề kháng' cho teen và để ý thường xuyên lỡ teen mắc 'bệnh' còn kịp cùng teen điều chỉnh (chữa) sớm.
Sức đề kháng phần do bản thân sẵn có, phần nhờ cậy vào 'vắc xin'. Riêng 'vắc xin tuổi dậy thì' phải chích dần từ khi các bạn ấy còn chưa biết teen là gì thì mới có tác dụng cơ.
Tớ thú thật là sợ 'bệnh teen' nên cũng cố gắng lắm, lựa lúc bạn teen nhà tớ vô tư sơ hở ít cảnh giác là chích dần một số loại. Cụ thể là vắc xin chống nghiện games, vắc xin chống 'ăn mặc ấn tượng', vắc xin về xử lý cơn cáu kỉnh, vắc xin đối phó quấy rối tình dục... nhưng nói thật, cố gì thì cố, các bậc bố mẹ chúng mình khó mà vụt cái thành chuyên gia khi chưa trải qua thực nghiệm, nên quên vắc xin này thiếu vắc xin kia là chuyện dễ xảy ra (thực tế là chính tớ cũng vẫn đang phấp phỏng lo không biết teen nhà tớ còn thiếu vắc xin gì đây). Ví như tớ lỡ quên vắc xin chống 'phản ứng không thân thiện với cha mẹ', thế là có đợt teen nhà tớ bị virut đó tấn công khiến tớ choáng mất mấy tháng mới tìm được cách giúp bạn ấy hồi phục. Hú vía.
Tiện đây tớ xin kể lại một ví dụ vắc xin nhà tớ (tạm thời tớ chịu chưa biết gọi tên vắc xin này là gì).
Khi đó là hè năm ngoái, Dim sắp lên lớp 7, chuẩn bị dậy thì. Dấu hiệu là nàng đang cao nhanh vùn vụt, chiều cao tăng theo tuần chứ không phải theo tháng hay năm (những cái vạch trên tường mẹ đo chiều cao Dim Mei mỗi tháng dạo đó cứ như lò xo kéo hết cỡ ấy). Mẹ đã nói dần về 'chuyện của phụ nữ' và chuẩn bị cho Dim đón nó.
Sớm đó cả nhà vừa thức, Dim ôm bụng than đau. Em Mei (thuộc bài) méc mẹ "Mẹ ơi có khi chị Dim 'bị' phụ nữ đấy". Với chai dầu nóng vô giường thoa cho Dim. Thế nào lúc đó cả chị Tuyết và em Mei cũng ngồi chung trên giường, tiện quá để 'chuyện trò tập thể'. Mẹ bảo: - Hôm nay thì chắc chưa, chắc chỉ là Dim bị lạnh bụng sáng sớm, nhưng cũng sắp thôi. Không biết ở lớp Dim nhiều bạn 'bị' chưa nhỉ?
- Có vài bạn thôi ạ.
- Các bạn trai thì không phức tạp như các bạn nữ, nhưng mà cũng dậy thì đấy. Tuổi này có những bạn trai tự nhiên đổi giọng ồm ồm, hoặc mất giọng, buồn cười lắm. Mẹ nhớ Bác S. lớp trưởng lớp mẹ ngày xưa, có đợt bác ấy đang đứng hô cả lớp giữa chừng bỗng nhiên giọng bác ấy chuyển sang the thé, thế này này... (mẹ é mấy ví dụ, Dim Mei Tuyết cười rung) bọn mẹ buồn cười quá cứ bụm miệng cười hihi.
- hí hí hí lớp con cũng có bạn như thế.
- Ừa, gọi là dậy thì. Tuổi này các bạn bắt đầu có những cảm xúc giới tính đấy. Ví dụ như các bạn nữ bỗng nhiên để ý phân chia hơn, cảm tình với vài bạn nam trong lớp trong khi số còn lại 'chẳng gây ấn tượng gì'. Ngược lại các bạn nam cũng thế, bỗng thấy mến mến một hay vài bạn nữ. Chuyện ấy là rất bình thường, tự nhiên, do hóc môn trong người mình thay đổi ấy mà.
Cả hội có vẻ lắng nghe. Mẹ quay qua chị Tuyết: - Thế lớp chị Tuyết hồi lớp 6 lớp 7 có bạn nào thích bạn nào chưa? Chị Tuyết cười ngượng nghịu: - Có, lớp cháu cũng có một đôi, kiểu thích thích thôi, nhưng bị chế quá thế là đứa con gái nó thôi.
(Giải pháp tung hỏa mù, tránh bị phát hiện âm mưu 'giáo huấn' :))
- Ừ ngày xưa hay trêu. Lớp cô ngày xưa có bác H` thích cô Hg ngồi cạnh cô, bác í viết một cái thư dài 4 trang giấy kẹp trong quyển vở đưa cho cô Hg, thế nào bị bọn cô phát hiện ra, cả hội đọc chung rồi nhấm nháy trêu đến nỗi giờ ra chơi bác H` ra hành lang khóc nhè :))
Mei sướng cười í hí hí. Chị Tuyết mủm mỉm. Dim nằm im.
- Thật ra cảm xúc khác giới tuổi dậy thì ai cũng có, nó không hề xấu. Có điều các bạn cần phải hiểu đó chỉ là xúc cảm tự nhiên ở tuổi đi học, chứ đừng 'phim Hàn Quốc', bay bổng quá, mường tượng ra chuyện yêu đương khi các bạn chưa thật sự thành người lớn, hiểu và biết về bản thân, về mục đích hướng đi cho mình, rồi đắm đuối quá mức, xao lãng việc học. Thường thì ở tuổi ấy các bạn trai khó (và ít) giấu cảm tình khác giới hơn, với lại, bản năng của đàn ông là chinh phục nữa, nên các bạn ấy cũng (phần nào) ít kìm chế hơn. Thế nên vấn đề là các bạn nữ mà 'bị' để ý, 'được' quý... cần phải tỉnh táo, làm người 'giữ cương' các bạn trai, để là bạn bè trong sáng thì sau này các con mới có những tình bạn đẹp.
Dim nãy giờ nằm yên nghe, tới đây hơi nhỏm cái đầu dậy, phán từ tốn: "Công nhận mẹ đổi đề tài nhanh thế. Mới đầu là chuyện đau bụng, thế mà mấy phút sau mẹ đã đổi sang đề tài này rồi".
Trời ạ, bị bắt bài, mẹ choáng (hí hí), tẽn tò mất mấy giây :))
Cuối cùng chỉ còn cách lật ngửa bài: - Ừ thì phải nói mà. Những chuyện này các con rồi chắc chắn sẽ gặp nên mẹ cứ muốn nói trước để các con biết dần. Khi gặp chuyện các con đỡ lúng túng. Thế thôi mà.
Mà gượng tí thế thôi, nhưng trong bụng thì khoái chí 'tớ đã thành công. Chẳng gì thì cậu cũng đã nằm nghe hết. 'Nó' đã chui lọt vô tai cậu. Mục đích của tớ chỉ cần có thế', hihi.
*** Entry liên quan:
- DÙNG VŨ KHÍ NÀO
- GIA VỊ
- DIM
- BỐI RỐI
- NÓI CÙNG CON
Mua cho chau no cuon sach ve Suc khoe sinh san va suc khoe tinh duc tuoi day thi.
ReplyDeleteThành công thích nhỉ, mình cũng phải chuẩn bị cho Be đây, nhưng mà con trai hình như dậy thì chậm hơn con gái , phải không Lana?
ReplyDelete@Chả hiểu sao mà thời hitech & @ các cậu & các cô cháu trina cũng dậy thì & nhổ giò sớm lắm mẹ Lana à , 10t-12t là biết cả rồi nhớ lại chị em trina đến 14-15tmới biết ấy chứ ,nhưng còn gà mờ chả biết chi cả khờ ơi là khờ !
ReplyDeleteCả 3 chị em nghe hết mọi lời mẹ kể thế thì lối dẫn chuyện từ xa đi vào chủ đề thành công rồi lana nhỉ !
trina đoán nhé chí ít Dim-Mei cũng gọi là cao cỡ các chị sinh viên vưà thi HHVN 2010 &xoàng nhất cũng 1m68-1m7 -cao hơn mẹ Lana roài !
chúc cả nhà có ngày thứ ba thật vui nhé !
Ôi, nhỏ em họ của em,mới có 8t đã " bị phụ nữ" đấy chị ạ. Dim Mei hạnh phúc, có Mẹ tâm lý theo sát tận tình,Mẹ em hồi đó bận tối mặt để kím cơm, mấy chuyện đó em tự xử hết, Mẹ ko biết khi nào thì em "bị" phụ nữ luôn. Dưng mà lớp 10 mới biết mơ mộng về 1 anh chàng, chứ lớp 7 mà đã mơ mộng rồi thì ko biết phải nói với ai:p
ReplyDelete@Lvu: Cảm ơn lời nhắc của Lừng nha. Nhớ khi Dim 10 tuổi 2 mẹ con còn ở bên Úc, Dim có đọc mấy cuốn 'khởi đầu' dạy về giới tính cho trẻ, họ viết rất chi là hay, tự nhiên và 'dễ đọc'.
ReplyDeleteỞ nhà ít sách có cách viết để trẻ 'thích' - mua thì vẫn mua.
@BeBo: Hihi, thỉnh thoảng phải chọn thời điểm nói chuyện dẫn dụ thế đấy, chứ đọc diễn văn là thua à.
ReplyDeleteCon trai dậy thì chậm hơn, nên tuổi này thường 'ngố' hơn các bạn gái cùng lứa mẹ BeBo à. Phải tới high school chúng mới ngang bằng trở lại (hì, là theo sách nói vậy :)).
@Mía: 8t sớm quá nhỉ? Mía có đọc bài báo mà HPLT dẫn bên nhà HPLT không? có một số loại sữa gây ảnh hưởng đến quá trình này đấy :(
ReplyDeleteỪ chị cũng nhớ lại cảm giác ngày xưa khi lần đầu thấy..., sợ và ngượng với tất cả xung quanh. Thế nên cứ nói dần trước để Dim Mei bớt bất ngờ.
@Trina: Theo link mới chỉ thấy mỗi cái ô chát chít thôi à Trina, khi nào rảnh hơn viết gì chia sẻ đi nha.
ReplyDeleteDim Mei chưa cao đến vậy, không biết sau thì sao nữa. Mà cao đến như cô Trina đoán thì mẹ nói chuyện phải ngước cổ lên nhìn con mất :))
Cho tham gia tí, (có phải chuyện riêng phái nữ khg nhỉ).
ReplyDeleteTui cũng hai cháu gái, bé con năm nay vô lớp 7, và đến tuổi dậy thì của các cháu cũng lo lo, thường hay trao đổi với mẹ cháu, và trang bị dần dần kiến thức cho cháu, để mọi thay đổi coi như bình thường, phải vậy khg các bạn?
Còn tôi ngày nào cũng đưa và đón cháu đi học, bận cách gì cũng không bỏ.
Có con gái sướng thật ! Mà con gái có mẹ Lana cũng sướng nữa !
ReplyDelete@Đỗ: Cảm ơn bác đã tham gia bàn tròn (không chuyện riêng phái nữ, Lana nghĩ là chuyện chung các cha mẹ của các teens, chỉ là các cha ngại phát ngôn thôi :))
ReplyDeleteNgày nào cũng đưa và đón con đi học được là thích nhất đấy. Lana thấy khi 2 cha con/ mẹ con đi trên xe thường rất dễ nói đủ thứ chuyện. (tự nhiên, không bị cảm thấy nghiêm túc như ngồi đối diện ở nhà).
@PTN: Coi kìa có người thèm con gái!
ReplyDelete:)
Mẹ Lana tâm lý chu đáo quá, đúng thật trẻ em bây giờ độc lập tư tưởng lắm, muốn hướng con, mình phải thật chú tâm từ những điều nhỏ nhặt nhất. Phương pháp này của chị cực hay lắm đó chị.
ReplyDeleteLo phết, nhưng mờ con gái còn dễ nói chiện đới chị. Con trai mới gọi là khó cơ. Chúng sẽ bẩu (em nghe bạn kể lại) "chuyển đề tài thôi mẹ ơi". THế là mẹ hết nói đấy :-D Có chú nào thanh minh mình không nói thế với mẹ hong? :-D
ReplyDelete@Moon.: Phải vắt hết óc để lựa cơ, tìm thời, rồi nghĩ nghĩ làm sao chuyện 'vô tư mà thành không vô tư' thì mới 'lừa' chui được vô tai các bạn ấy, chứ không tới tuổi khôn rồi các bạn ấy la 'đổi đề tài đi' liền 2 nàng ạ. Con trai con gái cũng vậy cả.
ReplyDeleteThế nên mỗi lần 'thắng địch' thấy sung sướng ngất ngây :))
Quên, nếu nói với con trai chắc ta lại xoay kiểu "các bạn gái là con gái nên thường mít ướt, lãng mạn... thế nên con trai phải cứng rắn, tỉnh táo hơn, kìm chế .v.v. và .v.v. hihi. Tí và Gia đều có nguy cơ bị nhiều bạn nữ vây quanh nên các mẹ cứ chuẩn bị giáo án đi là vừa, nhá :)
Đọc cái này, và nhiều cái trước đây về 2 cô công chúa, phải công nhận là mẹ Lana quá chu đáo và cẩn thận. Quan tâm và chăm chút con gái từng ly từng tí.
ReplyDeleteAnh nhớ là có cuốn Bách Khoa Toàn Thư Phụ nữ trẻ. Em tặng con gái một cuốn đí!
@Anh Thụy: Có cuốn đó thật ạ? Em chưa nghe thấy. Vậy chắc em sẽ đi tìm coi có dễ đọc không.
ReplyDeleteMẹ Lana giỏi thật, chuẩn bị vắc xin đầy đủ thế này thì các bé chẳng sợ "cảm cúm" gì nữa :)
ReplyDeleteMẹ chu đáo quá, có mẹ như chị thì con cái yên tâm rồi, còn gì bằng.
ReplyDelete@HY & HPLT: Chưa dám nhận chu đáo đâu 2 nàng ui. Cái nào làm được thì đem ra khoe, cái chưa làm được giấu nhẹm đấy :)
ReplyDeleteNói vậy chứ nhiều khi vấp gì đó mới biết mình còn thiếu này thiếu kia. Cứ thế vừa mò vừa học theo kids, cũng thấy hay hay.
Lana: Co ma em! Em tim mua di. Hay lam do!
ReplyDelete@TĐM: Dạ. Cảm ơn anh.
ReplyDelete@ Lana ơi chat chit à ,đã xong đâu ,còn đang si nghĩ tìm cái gì hay ho ấy mà , chia sẻ thì chưa biết bắt đầu từ đâu , mùa thu sẽ có nhiều cảm xúc , thanks mẹ Lana nhé ,
ReplyDelete@Trina: Trina hoàn thiện nhà nhớ báo nha, để còn ghé. Mến.
ReplyDelete